Saturday, August 22, 2009

ÁO TÍM HOA SIM

ÁO TÍM HOA SIM. TNL,TRẦN ĐẠI, HVHt, THY LINH .

ÁO TÍM HOA SIM

(Để tưởng niệm Miếu Hai Cô trên Đại lộ Kinh hoàng mùa hè 1972)

Tam Thủ Liên Hoàn Độc Vận

I

Buổi ấy quen nhau chốn Giáo đường
Một tà áo tím, tím mầu thương
Anh đi khu chiến gìn thôn xóm
Em ở quê nhà giữ hậu phương
Chiều xuống dừng quân nơi giới tuyến
Trăng lên nhớ bạn nẻo Tiêu Tương (1)
Thư xanh mở khép niềm tâm sự
Khách ở trời Ngô nhớ Lạc Dương.(2)

II

Khách ở trời Ngô nhớ Lạc Dương
Tìm người năm cũ lạc sân trường
Mùa hè binh lửa thiêu thôn đạo
Áo tím hoa sim bỏ giáo đường
Súng nổ bom rơi tràn Quảng Trị
Pháo bay nhà cháy khắp quê hương
Nàng theo di tản cùng em gái
Tử nạn, ai xây Miếu Nhị Nương.(3)

III

Tử nạn, ai xây Miếu Nhị Nương
Em về an lạc chốn Thiên đường
Bao năm khói lửa quê nghèo khổ
Một thủơ ân tình áo tím thương
Bá tánh trầm luân cơn ác mộng
Thế gian giả tạm cõi vô thường
Đi qua Đại lộ Kinh hoàng cũ (4)
Xin thắp cho nàng một nén hương.

Trần Nhất Lang

Chú thích : (1) Tiêu Tương là chỗ sông Tiêu và sông Tương hợp lại trong tỉnh Hồ Nam, Trung Hoa, chảy qua Hồ Nam, Trường Sa, vào Động Đình Hồ. Vua Thuấn đi tuần thú xứ Thương Ngô và mất ở đó. Hai bà vợ là Nga Hoàng và Nữ Anh đến sông Tiêu Tương ngồi bên bờ sông mà khóc, nước mắt vấy vào những cành trúc. Về sau trúc mọc ở bờ sông này đều lấm chấm trông như đồi mồi. Chữ "Mành Tương" trong Truyện Kiều lấy từ điển này (Mành Tương lất phất gió đàn).
Người ta thường dùng hai chữ "Tiêu Tương" để chỉ việc trai gái thương nhớ nhau.

(2) Mượn ý bài thơ PHÙ DUNG LÂU TỐNG TÂN TIỆM của Vương Xinh Linh viết khi đi làm quan ở đất Ngô, tiễn Tân Tiệm đi Lạc Dương.
Trong bài ÁO TÍM HOA SIM tác giả muốn diễn tả "hai người ở hai nơi và nhớ nhau".

"Hàn vũ liên giang dạ nhập Ngô
Bình minh tống khách Sở sơn cô
Lạc Dương thân hữu như tương vấn
Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ."

Trần Trọng San dịch :

Mưa lạnh sông đêm vào đất Ngô
Sáng ra tiễn khách núi trơ vơ
Lạc Dương nếu có ai thăm hỏi
Một mảnh lòng băng ở ngọc hồ.

Trong bài NHỚ CỐ NHÂN của Vũ Hoàng Chương cũng có câu :
"Có kẻ vào Ngô nhớ Lạc Dương".

(3) MIẾU NHỊ NƯƠNG là MIẾU HAI CÔ, nơi người thiếu nữ Áo Tím Hoa Sim và em gái đã tử thương bên lề Đại lộ Kinh hoàng (Quốc lộ 1 mới), cách thành phố Quảng Trị gần 20 cây số về phía nam, nằm phía bắc sông Mỹ Chánh.

(4) Đại lộ Kinh hoàng được đặt tên cho đoạn đường nói trên trong trận chiến mùa hè 1972.



CẢM TÁC SAU KHI ĐỌC BÀI ÁO TÍM HOA SIM


Chuyện Ngoài Đồng Nương

TAM THỦ LIÊN HOÀN ĐỘC VẬN

1

Đưa tiễn cha con tận cuối đường
Mẹ về lòng nặng nỗi sầu thương
Con thì áo trận ra tiền tuyến
Cha cũng giầy sô trấn hậu phương
Nghìn dặm chia ly sầu núi Sở
Muôn trùng cách biệt lệ sông Tương
Chiều lên đỉnh núi vời trông ngóng
Chỉ thấy mây trời với đại dương

2

Chỉ thấy mây trời với đại dương
Người đi chí dũng dạ can trường
Đao binh khốc liệt ngoài quan ải
Chinh chiến tràn lan khắp nẻo đường
Thiên hạ điu nhau về xứ lạ
Mẹ hiền vẫn đợi ở quê hương
Người con phơi xác lưng chừng núi
Cha lết qua đồng gục dưới nương

3

Cha lết qua đồng gục dưới nương
Nơi đây vừa mở một con đường
Xóa đi tất cả niềm thương nhớ
Để lại một người nỗi tiếc thương
Chinh chiến qua rồi cơn dữ dội
Làng quê trở lại chuyện bình thường
Mỗi lần chân bước qua thôn ấy
Lòng chạnh niềm đau nhớ cố hương

Trần Đại

Trần Đại
Sun Aug 16, 2009


Kính hoạ nghịch vận với đại sư huynh

Còn đọng niềm thương **

Tam Thủ Liên Hoàn Độc Vận

Xin thắp cho nàng một nén hương
hai mươi năm lẻ bỏ mộng thường
hết rồi má đỏ chiều buông nhớ
đành biệt mắt nai tối đọng thương
cõi tạm nên về nơi cát bụi
vĩnh hằng phải đến chốn thiên đường
xin em yên nghĩ nghìn thu nhé
Cửa Phật từ bi hãy náu nương

II

Cửa Phật từ bi hãy náu nương
thấm câu kinh kệ ngát trầm hương
hóa sen tinh khiết an nhiên giới
thành ánh hào quang tự tại đường
không để bi ai đè sáu khắc
chẳng cho khổ lụy vướng canh trường
nguyện cầu theo khói mây bay mãi
dẫu bóng ngoài kia đã tịch dương

III

Dẫu bóng ngoài kia đã tịch dương
trong ta vẫn đọng mãi niềm tương
cỏ xanh mọc phủ vàng chân mộ
tóc bạc điểm sương trắng tha phương
bia đá mờ ghi sâu nỗi nhớ
bức hình nhạt dấu đậm màu thương
trăm năm là mấy , phải chăng ngắn
sao chẳng cùng nhau chung một đường ?


** Viết cho N. Mai người con gái đã ra đi 27 năm qua

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Aug 17, 2009


BÀI HỌA

Tam Thủ Liên Hoàn Độc Vận

Thy Linh

Hôm nay vào đọc mấy giòng Đường
Vị ngọt pha vào những oán thương
Khóc kẻ lệ thầm nơi chốn hậu
Cảm người gạt nhớ đến xa phương
Tình riêng chàng gửi nơi sông ngộ
Nghĩa trọn thiếp trầm lắng bến tương
Tháng tháng ngày ngày bao ngóng đợi
Giọt buồn ai đổ mấy bờ dương

Giọt buồn ai đổ mấy bờ dương
Khói lửa chưa tan cuộc chiến trường
Đất nước giòng sầu rơi khắp nẻo
Quê Hương tang trắng phủ muôn đường
Anh xuôi kiếp đọa nơi rừng thẳm
Em ở tảo tần chốn nhiễu nhương
Gói ghém thăm ai vùng gió núi
Nhìn người lệ xót đẫm hồn nương

Nhìn người lệ xót đẫm hồn nương
Chàng lại ra đi chốn lạ đường
Khăn trắng thiếp mang niềm tủi hận
Vành sô em liệm kín đời thương
Bao rồi thu đã thay màu lá
Năm tháng đâu xa giấc mộng thường
Mơ nhé một lần về chốn cũ
Cùng vòng tay ấm đắm nồng hương

Thy Linh
Thu Aug 20, 2009

XUÂN TỨ . BÀI 2

XUÂN TỨ . BÀI 2 . THƠ ĐẢO TRANG .

Bài 2

Xuân sẽ về đây đẹp ước mơ
Cho đàn thiếu phụ rộn giây tơ
Chợt nghe bước nhẹ về sân Hán
Bỗng nhớ ngày xưa đến xứ Hồ. (*)
Bầu cạn xứ người say chén rượu
Túi đầy quê mẹ nặng tình thơ (**)
Vầng trăng viễn xứ buồn luân lạc
Phố Núi Lầu Tây có đợi chờ?

(*) Truyện Nàng Thái Diệm con Thái Ung cuối đời
Đông Hán (Tam Quốc), có tài thổi kèn, bị lưu lạc
vào đất Hồ 12 năm. Sau được Tào Tháo chuộc về Hán.
Nghĩa bóng, ý nói những người miền Nam (VNCH) sau
1975 bị đưa ra miền Bắc tù cải tạo nhiều năm. Và đã
được thế giới can thiệp trả tự do.

(**) Hai câu 5 & 6 viết theo lối "Đảo Trang".


Trần Nhất Lang
Tue Aug 18, 2009 4:18 pm


Cảm đề Xuân - Tứ của đại huynh Trần Nhất Lang
Xuân Vọng Cố Hương

Xuân sắp về chưa hỡi mộng mơ
Sao bầy thiếu nữ rối đường tơ
Bao lòng nở nụ cười Bao Tự
Muôn mặt rạng ngời nét Qúy Phi (*)
Nhin khói nhớ nhà tan chén rượu
Ngắm trăng xa xứ nát bầu thơ
Tây hiên còn đón mùa xuân tới
Thôn nữ vì ta vẫn ngóng chờ ?


________________
(*) Mỹ nhân thời Xuân Thu
Bao Tự: người đẹp đời nha CHU
Dương Qúy Phi : giai nhân thời nhà DƯỜNG


Trần Đại
Thu Aug 20, 2009 4:59 pm

EM Ở ĐÂU

THỦ VỸ NGÂM
Bài xướng của TNL

EM Ở ĐÂU

Nào biết em yêu ở mãi đâu
Hoa phai hương nhụy, nguyệt u sầu
Quê hương nỗi nhớ chòm mây bạc
Đất khách người thương giếng lệ sâu.
Một kiếp chắc rằng duyên vĩnh cửu
Trăm năm liệu có mộng dài lâu?
Đường về Núi Lạng mơ không thấy
Nào biết em yêu ở mãi đâu?


Trần Nhất Lang

Trần Nhất Lang
Mon Aug 17, 2009 12:22 pm

Bài hoạ của HVHT

Gói mộng gửi người

Gói mộng gửi người tri kỷ đâu?
Bao nhiêu huyễn ngữ để thành sầu
Vần thơ thưa vắng đầu thêm bạc
Cung bậc chậm buồn mắt trũng sâu
Mưa lạnh chẳng làm quên nhớ cũ
Nắng hồng nào chấm dứt thương lâu
Hạ còn vương vấn nơi này mãi
Gói mộng gửi người tri kỷ đâu?

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn


EM Ở ĐÂU

Bài Họa

Trần Đại

Em ở nơi nào em ở đâu ?
Trần gian vẫn ủ mối duyên sầu
Trời sinh nỗi nhớ tràn dương thế
Đất lấp niềm thương dưới huyệt sâu
Tạo hóa bầy chi thêm luyến ái
Cõi đời giữ chẳng được dài lâu
Làm sao trả hết tình em hỡi !
Em ở nơi nào em ở đâu ?


Mượn để làm thơ

Bài xướng của HVHT

Xin mượn môi hồng thắm của ai
Để hôn nét chữ ngả nghiêng dài
Áo cơm mất việc người mang nợ
Tiền bạc câu nhà kẻ trắng tay (*)
ngắm nguyệt câu thơ đang cắn bút
chờ hoa buổi sáng phải đi cầy
Con tằm nhả sợi nên đời lỡ
Xin mượn môi hồng thắm của ai.

(*) Không có tiền trả nhà bank nên bị câu nhà.
bài viết có sửa lại

Bài hoạ của Chầng Đệ K
Trandaik

Chiều Hum-Lét

Chuông chiều đồng vọng tiếng bi ai
Mây núi đìu hiu gió thở dài
Sự nghiệp đang bền đâm lỡ bước
công danh mới chắc vuột tầm tay
Tạm quên hào nhoáng trong thi phú
Trở lại thân trâu trước cái cầy
Mất hết cửa nhà lên rừng núi
May mà còn chút khối tình ai


MÁI LÁ ẨN CƯ

Bài Họa chuyển đề

Trần Nhất Lang

Sườn non vắng vẻ mái nhà ai
Ẩn sĩ cao niên tóc bạc dài
Nhẹ bước đường hoa thơ dắt túi
Nhàn du bến liễu sách cầm tay
Chiều về nắng hạ buông cần đợi
Sáng dậy mưa xuân ngắm ruộng cầy
Tĩnh mịch cửa tre không khách viếng
Sườn non vắng vẻ mái nhà ai .

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Aug 21, 2009 8:01 am

XƯỚNG HỌA CÁI BÁNH CHƯNG



CÁI BÁNH CHƯNG

Bài Xướng

Thiếu Phụ


Tết đến nhà nhà gói bánh chưng
Bao nhiêu thịt mỡ để làm nhưn
Đậu xanh quết nhuyễn đang chờ sẵn
Nếp cái vo lâu cũng đợi chừng
Tấm lá dong mềm ôm khéo lkhéo
Sợi dây chuối dèo buộc lưng lưng
Xong thời luộc chín trong nồi nước
Vớt ráo đem ra để đĩa trưng .


CHIẾC BÁNH CHƯNG

Bài Họa

Trần Nhất Lang

Em đây vuông vắn gọi tên chưng
Mặn nhạt đôi đường có sẵn nhưn
Nếp cái ngâm lâu cần để ý
Đậu xanh xào chín phải thăm chừng
Lá dong gói bọc quanh thân bánh
Giây lạt cột vòng giữa thắt lưng
Hãy luộc cho mềm đừng để hấy
Ép xong ráo nước tặng người trưng .


BÁNH TÉT

Bài Họa

Trần Đại

Xuân này bánh tét thế nồi chưng
Nhớ mẹ ngày xưa thức gói nhưn
Tước lá hai chân vòng kẹp bánh
Ngâm dây mười ngón xiết lưng chừng
Vỗ quanh thân bánh chia đều nếp
Dộng xuống chân đòn thắt chặt lung
Vớt bánh cùng em lòng nhớ mẹ
Một đôi này cúng cặp kia trưng .



BÀI HỌA

Trần Nhất Lang

Thân em tròn trịa khác nàng chưng
Cùng một gia đình vẫn có nhưn
Thịt mỡ tiêu hành mua phải lựa
Lá dong nếp đậu chọn xem chừng
Áo xanh bọc kín che thân thể
Dây đỏ cột tròn thắt bụng lưng
Thi sĩ ai thương xin luộc kỹ
Đợi cho khô nước hãy đem trưng .


CÁI BÁNH ÍT

Bài Họa

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Bánh có nhiều rồi tét với chưng
Thân em là ít cũng cần nhưn
Ngọt ngào chuối xứ cho vào giữa
Beo béo đậu xanh để nửa chừng
Bột tẻ trộn đều vừa khép góc
Lá to phơi héo xếp nơi lưng
Dẫu ăn no bụng còn chưa đủ
Ngày tết bàn thờ chẳng được trưng .

Trần Nhất Lang
Thu Aug 20, 2009 10:27 pm

Friday, August 21, 2009

Xin Thôi

Xin Thôi
Thơ Diêu Linh
sợ rồi – những tiếng tụng xưng
càng tha thiết lắm, càng dửng dưng nhiều
chữ tâm còn lại bao nhiêu?
khi buồn nhân thế xoay chiều trong tim

và ta, ta vẫn lặng im!
mặc nghìn con chữ như kim xoáy vào
có sao? chả chết ta nào!
miễn người vui, ta cũng cầu người vui...

bởi lời ta chẳng ngọt bùi
nên đành lặng lẽ "xin thôi"... với người...
chỉ mong giữ lại nụ cười
để trong gai góc nở ngời hoa tâm.



Ngán
Thơ Trần Đại
(từ Xin Thôi thơ Diêu Linh)
cho tôi xin một lời khen
làm hành trang sống bon chen với đời
lời đang tâng bốc chớ ngơi
để tôi thấy cả một trời mình tôi
ghế cao hãy đặt tôi ngồi
cứ lời nịnh hót mà bồi liên miên
Áy nghe mà sướng như điên
nghe ca nó đỡ cơn ghiền làm sao
đã nâng thì phải nâng cao
lỡ chôn tôi xuông hãy đào lên khen
kẻo mai vùi xuống mộ đen
nắm xương nào cũng thấy hèn như nhau

Thơ Đường-Lộ cho Bạn Hiền




Than:

Sáng sớm lạnh run bị đụng xe
trời mưa tầm tả áng mây che
đã dừng trước lúc băng ngang lộ
cẩn thận trong khi vượt ngã tư
còn tối đèn pha chẳng chịu mở
đang mưa quạt kiếng không thèm quơ
giữa đường đành chịu ngừng sao kịp
nhắm mắt ... đánh rầm ... tan nát xe
Huỳnh Vũ Ho ng Tuấn

Dỗ:

cuối năm sui sẻo bị đụng xe
ngồi xe lếch xợt tưởng thuyền ghe
dưới thuyền dạ ngỡ trên đường phố
trên lộ tâm ngờ bến sông mê
trời sáng bóng đêm chưa chịu sáng
người mê xe đụng vẫn còn mê
cứ như sui sẻo theo năm hết
chờ đón xuân về sắm thêm xe

"TáiÔngMấtNgựa ...nha!"

Trần Đại